Chương 4: Hãy hẹn hò với tôi
Ngay khi tôi vừa dứt lời, Bạch Chu Chu chỉ tay vào tôi, lớn tiếng buộc tội: "Tiểu Quái Thú gì chứ, nó tên là Chúc Chúc!" Cô ta thường xuyên giành vai diễn của tôi, giành hợp đồng đại diện của tôi, lên show giành cảnh quay của tôi, nhưng tôi vẫn nhịn được. Thế mà giờ cô ta còn muốn giành cả chú chó tôi nuôi nữa?
Sau tập trước, Tần Nghiên định phong sát cô, chính tôi là người đứng ra bênh vực cho cô. Giờ nghĩ lại, tôi nhận ra cô ấy chẳng đáng được đồng cảm chút nào cả!
Đạo diễn ra hiệu cho camera quay về phía tôi và Bạch Chu Chu. Ông ta dự đoán rằng chương trình này chắc chắn sẽ trở thành một trong những chương trình gây sốt nhất trong vài năm tới. Bạch Chu Chu công khai thừa nhận là bạn gái của Thái tử gia. Hai nữ diễn viên hàng đầu đối đầu gay gắt với nhau. Đàn Miên Họa sắp bị Thái tử gia phong sát. Bất kỳ từ khóa nào trong số này cũng đủ để tạo ra một cơn sốt kéo dài.
Thấy nhiệt độ đã đủ cao, đạo diễn cười gượng, xen vào: "Thật ra, chó Alaska trông khá giống nhau, Miên Họa à, hay cô thử nhìn kỹ lại xem? Tôi cũng thường nhầm chó của người khác là của mình." Ánh mắt ông ta như đang muốn nhắc nhở tôi rằng đây là một buổi phát sóng trực tiếp. Tôi cười nhạt: "Nhìn Tiểu Quái Thú thế này, trông tôi giống người nhầm lẫn à?"
Đạo diễn cúi đầu nhìn xuống. Tiểu Quái Thú đang ngồi dưới chân tôi, đôi mắt híp lại vì vui vẻ. Dáng vẻ lấy lòng này rõ ràng là học từ con Husky của Tần Nghiên mà ra.
Cư dân mạng bắt đầu bàn tán: "Đàn Miên Họa đúng là ghê tởm, không thấy đạo diễn đang cố gắng cho cô ta một đường lui à, vậy mà vẫn không chịu nhân nhượng. Thật là hết nói." "Hết nói thì đi học ngôn ngữ ký hiệu sớm đi nhé. Không thấy chó con đang dính lấy Họa tỷ à?" "Fan của Miên Họa đừng cố rửa oan nữa, sau hôm nay chưa chắc Đàn Miên Họa còn được hoạt động trong làng giải trí đâu hahaha."
"Woah! Cuối cùng Chu tỷ cũng thừa nhận mối quan hệ với Thái tử gia. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc!" "Chu cục cưng đừng khóc, đừng khóc. Em sẽ mãi ủng hộ chị." "Thương Chu cục cưng quá, không biết trước đây Đàn Miên Họa đã bắt nạt cô ấy thế nào mà lại khiến cô ấy gào khóc ngay trong lúc quay chương trình thế này nữa." "Mọi người mau vào Weibo của Tần tổng để lại bình luận, kêu anh ấy mau đến bảo vệ Chu cục cưng đi. Trông cô ấy sắp ngất lả ra đấy rồi."
Đột nhiên, Bạch Chu Chu lao đến giật lấy dây dắt. Kết quả là dây bị tuột khỏi cổ Tiểu Quái Thú. Nhận thấy nguy hiểm, Tiểu Quái Thú lập tức vào tư thế phòng thủ, cúi thấp người và gầm gừ cảnh cáo Bạch Chu Chu. Bạch Chu Chu không tin nổi, nước mắt ầng ậc đỏ hoe cả mắt.
Trên màn hình bình luận, các dòng chữ chạy liên tục: "Loại chó vong ơn bội nghĩa, dám tấn công cả chủ nhân, mấy con như thế nên bị xử lý ngay đi!” "Tội nghiệp Chu Chu, bị chính chú chó mình nuôi bao năm phản bội." "Nếu Thái tử gia biết con chó này giúp người ngoài bắt nạt bạn gái mình, chắc chắn sẽ cho nó an tử." "Mấy người phía trên mở to mắt mà nhìn cho rõ! Ai là chủ của nó còn chưa chắc đâu!"
Đạo diễn, với kinh nghiệm quay nhiều chương trình, lần đầu tiên cảm thấy bất lực vì không kiểm soát được tình hình. "Hay là... để Tần tổng đến xem sao?" Ông vừa nói ra thì liền hối hận. Với thân phận của mình, làm gì dám mời Thái tử gia đến vì chuyện vặt vãnh này. Nhưng không ngờ, Bạch Chu Chu lập tức đáp: "Được, để tôi gọi cho anh ấy." Điều này khiến tôi tò mò. Lúc nãy, khi cô ta đến đón Tiểu Quái Thú, mặt mày không hề tỏ ra hoang mang, ngược lại còn có vẻ rất háo hức.
Bạch Chu Chu cố tình bấm gọi cho số "Tần Nghiên" ngay trước mặt tôi. Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy. Cô ta vừa khóc vừa kể lể thêm mắm thêm muối toàn bộ sự việc: "Huhu Tần Nghiên, anh mau đến đây đi, Chúc Chúc nó giúp người ngoài cắn em." Tôi nhíu mày nhìn Bạch Chu Chu đang nức nở thút thít. Xung quanh, từng ánh mắt đồng cảm dồn về phía tôi. Tập đoàn truyền thông lớn nhất trong giới giải trí thuộc về Tần thị. Đắc tội với bạn gái của Tần Nghiên chẳng khác nào đắc tội cả làng giải trí.
Bạch Chu Chu không bật loa ngoài, nên không ai biết đầu dây bên kia nói gì. Chỉ thấy cô ta lau khô nước mắt: "Thôi được... Anh cứ bận việc trước đi." "Còn nữa, Chúc Chúc cũng bị người ta xúi giục thôi, tối nay anh dạy dỗ nó là được, đừng thật sự cho nó an tử. Em vẫn còn yêu thương Chúc Chúc lắm."
Nghe đến đây, tôi liền biết chắc đầu dây bên kia không phải là Tần Nghiên. Tần Nghiên tuyệt đối không thể nào nhắc đến việc an tử Tiểu Quái Thú. Bạch Chu Chu bắt đầu thân mật nũng nịu với người trong điện thoại: "Yêu anh yêu anh." "Tạm biệt chồng yêu." "Yêu anh, bye bye."