Chương 5: Bạch Chu Chu bẽ mặt trước sự thật

Sau khi gác máy, Bạch Chu Chu như được tiếp thêm sức mạnh: "Tần Nghiên vừa nói rồi, đợi anh ấy xử lý xong công việc sẽ cho trợ lý phong sát cô. Tôi thấy chương trình hôm nay không cần quay tiếp nữa, dù sao—" Cô ta cố ý ngừng lại một chút: "Cô cũng sắp bị phong sát rồi."

"Cô ta thật đáng thương, Thái tử gia cuối cùng cũng ra tay phong sát Đàn Miên Họa, giới giải trí giờ xem như cũng được trong sạch hơn rồi." "Cặp đôi này thật ngọt ngào, đến cả việc gọi điện thoại cũng bịn rịn không nỡ cúp máy." "Thái tử gia đúng là luôn đứng về phía Chu cục cưng, đến cả chú chó nuôi bao năm mà dám cắn Chu cục cưng cũng phải bị an tử."

Thấy vẻ mặt đắc ý của Bạch Chu Chu, tôi bật cười lạnh: "Thật sao? Đáng tiếc là tôi cũng quen Tần Nghiên. Lúc cô gọi, tôi cũng đang nói chuyện với anh ấy đấy." "Ôi trời! Đàn Miên Họa nói vậy là sao? Sao tôi cứ cảm thấy mình không theo kịp tiết tấu chuyện này nữa rồi thế?" "Cười chết mất, cô ta tưởng chỉ cần đặt cho người kia biệt danh 'Tần Nghiên' là thật sự biến được anh ta thành Thái tử gia rồi à?"

Tôi bật loa ngoài: "Tần Nghiên, anh nghe rõ chưa? Có người đòi an tử bảo bối của anh kia." Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó giọng nói lạnh lùng của Tần Nghiên vang lên: "Vớ vẩn, bảo bối của anh là em, không phải con chó ngốc đó. Anh qua với em ngay đây."

Tiểu Quái Thú hình như hiểu Tần Nghiên đang mắng mình là con chó ngốc, liền rên lên "hừ hừ" vài tiếng. Tôi gác máy, giơ điện thoại lên trước mặt Bạch Chu Chu, dùng giọng điệu hờn dỗi trêu chọc: "Tần Nghiên của cô không đến được, không sao, của tôi sẽ đến ngay đây ~"

Bạch Chu Chu lạnh giọng cảnh cáo: "Tần Nghiên không phải là người mà cô có thể tùy tiện mạo danh đâu nhé!" "Đàn Miên Họa quá đáng thật, dám giả vờ gọi cho Thái tử gia ngay trước mặt Chu cục cưng." "Cô ta nghe thấy Chu cục cưng bảo Thái tử gia đang bận, liền lén đổi tên trong danh bạ, tưởng thế là xong à? Đúng là trò hề!"

"Đoán rằng vài phút nữa Đàn Miên Họa sẽ nhận cuộc gọi từ 'Tần Nghiên', xong lại viện cớ sự cố gì đó nên không thể đến được này." "Fan của Chu Chu bớt vẽ kịch bản đi. Giọng của Thái tử gia đặc trưng thế, bay điếc à? Nghe không ra luôn đó hả?" "Diễn viên lồng tiếng có cả lố, ai biết Đàn Miên Họa có tìm người giả giọng hay không?"

Trên màn hình, fan hai bên liên tục chửi qua chửi lại. Cho đến nửa tiếng sau, một chiếc Maybach màu đen xuất hiện ở trước cửa phim trường. Mọi người lập tức im bặt, đồng loạt nhìn về phía chiếc xe. Tần Nghiên bước xuống, tay áo sơ mi đen xắn hờ, lộ ra một đoạn cổ tay. "Tần tổng!! Thật sự là Tần tổng kìa!!" "Thái tử gia thật sự quá đẹp trai rồi, khuôn mặt này hoàn toàn áp đảo dàn diễn viên nam của cả showbiz luôn đó, yêu quá đi!"

"Không lẽ Đàn Miên Họa thật sự gọi được Tần tổng đến đấy à?!" "Tôi giờ không quan tâm ai gọi anh ấy đến nữa. Cho tôi làm vợ anh ấy với được không!!" Cùng với sự xuất hiện của Tần Nghiên, số người xem trực tiếp lập tức vượt mốc 5 triệu. Tôi còn chưa kịp bước đến chỗ hắn, Bạch Chu Chu đã nhanh chân lao đến trước. "Không phải anh bận sao? Sao lại đến mà không báo trước cho em một tiếng?" Tôi: ?? Hai người này thật sự quen nhau đấy à?

"Fan của Miên Họa giờ có thể hết hy vọng rồi, idol của các cô chỉ biết diễn kịch thôi." "Lúc đó diễn còn thật đến mức suýt nữa tôi cũng tin." "Chết tiệt, làm tôi hú hồn. Tôi còn tưởng Thái tử gia thực sự đến vì Đàn Miên Họa cơ chứ."

Tần Nghiên nhìn người phụ nữ trước mặt với vẻ lạnh lùng, nhíu mày hỏi: "Cô là ai?" Bạch Chu Chu nghĩ rằng hắn chỉ đang đùa giỡn, môi dưới khẽ rung, đáp với giọng điệu dịu dàng đầy nũng nịu: "Em là bảo bối của anh mà, tối qua anh còn nhắn tin gọi em như thế mà."

Khi nói ra câu này, mặt cô ta đỏ ửng, giọng nói đầy cảm xúc. Tần Nghiên nghe thấy mùi nước hoa nồng nặc từ người cô ta, liền lùi lại một bước. Hắn không vui, lạnh lùng đáp: "Gọi cô là bảo bối? Cô đang nằm mơ đấy à? Cô dám ngang nhiên bịa đặt chuyện ngay trước mặt bạn gái hắn à?"

"Cái gì thế này?! Plot twist thật sự, trời ơi cười chết tôi mất!" "Xấu hổ quá đi, Thái tử gia còn chẳng quen biết Bạch Chu Chu, vậy mà cô ta vẫn mặt dày lao tới."

"Fan của Bạch Chu Chu bình thường hay phát biểu lắm, giờ thì sao? Bình luận để trống cho các cô đây, nói gì đi chứ." "Sao thế? Giờ để các cô nói thì lại không thấy nói gì. Không nói thì fan Miên Họa bọn tôi lên tiếng đấy nhé."

Bạch Chu Chu mắt đỏ hoe, nói nghẹn ngào: "Anh... anh đừng đùa với em như thế." Tần Nghiên nhíu mày, mất kiên nhẫn: "Tôi không bao giờ đùa với người lạ. Tránh xa tôi ra, tôi không muốn bạn gái tôi hiểu lầm gì cả."

Bình luận (0)

Đăng nhập để bình luận

Chưa có bình luận nào!

Danh sách chương

Cấu hình đọc

Kích thước chữ
Aa Nhỏ
Aa Vừa
Aa Lớn
Màu sắc
liễu như yên
liễu như yên
liễu như yên
Kiểu chữ
a Có chân
a Không chân
a Lexend
Chiều cao dòng
Thấp
Vừa
Cao