Chương 5: Tình yêu chậm rãi, không vội vàng

Tình yêu sét đánh? Có gì mà phải lo!

Mọi người vẫn hay nói rằng, thanh mai trúc mã chẳng bao giờ địch lại tình yêu sét đánh.

Từ nhỏ, lúc nào cũng có người trêu chọc tôi về chuyện này.

"Tiểu Đoạn à, bây giờ cậu và Điềm Điềm có quan hệ tốt như vậy. Nhưng sau này Điềm Điềm có bạn trai thì không chắc đâu nha."

Hừ, chuyện này có gì khó đâu? Tôi chỉ cần làm bạn trai của cô ấy là xong thôi mà!

Kể từ khi nhận ra, tôi không muốn chỉ là bạn tốt của Tống Điềm nữa. Tôi bắt đầu cẩn thận để ý đến tất cả những nam sinh xung quanh cô ấy.

Chúng tôi cùng nhau đi học, tặng quà cho nhau. Tôi như một con sư tử trong thế giới động vật, luôn đánh dấu lãnh thổ của mình.

Tặng cho Tống Điềm đủ loại quà, để khi cô ấy vô tình lấy ra, nó sẽ như một thông điệp nhắc nhở những kẻ có ý đồ bất chính rằng: "Cô ấy đã có người bên cạnh, đừng ai đến gần!"

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn cẩn thận bảo vệ cô ấy. Những bức thư tình chưa kịp bỏ vào ngăn kéo đã bị tôi ném thẳng vào thùng rác.

Mọi mối tình mập mờ chưa kịp nảy nở đã bị tôi chặn đứng ngay từ đầu. Họ không đủ tốt, không xứng với Tống Điềm.

Ít nhất, họ không thể ở bên Tống Điềm lâu như tôi.

Họ ghét sự tồn tại của tôi, chắc cũng vì tự ti với tôi mà thôi.

Tống Điềm luôn nói tôi là đá cản đường trong con đường tìm người yêu của cô ấy. Được thôi, tôi thật sự cố tình đấy. Làm gì được tôi nào!

Xin lỗi, nhưng tôi không muốn thay đổi đâu. Lêu lêu!

Ngoài bố mẹ tôi ra, người đầu tiên biết được tâm tư của tôi có lẽ là mẹ của Tống Điềm. Dù sao thì dì ấy cũng đã nhìn thấy tôi lớn lên từ nhỏ.

Nhưng lần đó, dì ấy nghiêm mặt nói chuyện với tôi:

"Con và Điềm Điềm lớn lên cùng nhau, tình cảm tự nhiên khác biệt hơn một chút, nhưng cũng chính vì vậy, dì hy vọng các con đừng vội vã, ít nhất hãy phân biệt rõ ràng đó là thích hay là phụ thuộc."

Dì ấy đang gõ một hồi chuông cảnh tỉnh tôi, không muốn chúng tôi sớm ở bên nhau.

Vì tôi còn chưa có cơ hội, sao phải để cho người khác có cơ hội?

Nên bữa sáng mà Tống Điềm định tặng cho người đàn ông khác, tôi đã ăn hết.

Bất kỳ ai đến gần cô ấy, tôi đều sẽ tuyên bố chủ quyền.

Mỗi lần thấy họ rời đi, trong lòng tôi đều rất đắc ý.

Tình cảm của họ cũng chỉ có vậy, vừa gặp chút khó khăn, đã bỏ cuộc giữa chừng.

Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc.

Tống Điềm ngày càng xinh đẹp, những người theo đuổi cô ấy ngày càng nhiều.

Cô ấy có thể trở nên xinh đẹp hơn, đó là chuyện của cô ấy. Tôi không bao giờ hạn chế sự phát triển của cô ấy.

Tôi chỉ muốn ở bên cô ấy, theo dõi sự thay đổi từng ngày của cô ấy. Cùng lúc đó, tôi sẽ đuổi hết những kẻ phiền phức quanh cô ấy.

Không thể rời xa cô ấy, tôi phải ở lại trong nước.

Phải thừa nhận rằng, những lúc đêm khuya mơ màng, tôi cũng lo lắng một ngày nào đó sẽ có một người từ trên trời rơi xuống, chiếm mất vị trí của mình.

Vì vậy, tôi phải theo dõi chặt chẽ.

Cuối cùng, tôi đã đạt được nguyện vọng thi cùng trường đại học với cô ấy. Trước đó, tôi đã lục lọi hết các diễn đàn trường, may mà trong trường không có mấy anh chàng đẹp trai. Ngoài cái tên Tạ Tinh Nghi, người này cần phải chú ý đến.

Ngày đăng ký tân sinh viên, tôi lấy lý do say nắng nên mọi ánh mắt lo lắng của Tống Điềm đều luôn dõi theo tôi.

Mục tiêu của tôi đã đạt được, ít nhất trong mắt mọi người, mối quan hệ của chúng tôi là ngoại lệ, như vậy là đủ rồi.

Mục tiêu của tôi luôn đạt được. Ví dụ như để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Tống Điềm.

Nhiều năm qua, tôi chỉ dùng một loại sữa tắm với một mùi hương duy nhất. Bởi vì mùi hương sẽ làm cho ký ức trở nên sâu sắc hơn.

Từ giờ, mỗi khi cô ấy đi mua sắm sữa tắm hay thứ gì đó, ngửi thấy mùi đó sẽ nhớ đến tôi.

Tôi thừa nhận tôi không phải là người chính trực. Tình yêu của tôi mang theo mục đích.

Mục đích của tôi là ở bên cô ấy mãi mãi.

Lần trước có một cuộc chiến trên mạng, tài khoản của tôi trở nên nổi tiếng. Tôi đã công bố tin tức về mối quan hệ của chúng tôi trên tài khoản.

Giữa muôn vàn lời chúc mừng, tôi vẫn tìm thấy vài bình luận khó nghe.

Có thể chê tôi, nhưng họ không thể chê Tống Điềm. Càng không thể nói chúng tôi không xứng.

Chúng tôi nhất định là cặp đôi hoàn hảo nhất thế giới!

Vì vậy, tôi đã tức giận trả lời bình luận đó.

"Cho rằng chúng tôi không xứng? Không sao, đó là chuyện rất bình thường. Dù sao mọi người đều gặp gỡ và tái ngộ để tìm ra những người cùng chí hướng. Nên tôi không quan tâm! Tạm biệt! Chúc bạn tương lai không tốt, đồ không có gu!"

Thử hỏi, ai lại không thích tình yêu của tôi và Tống Điềm chứ?

Tình yêu sét đánh là gì? Tôi không quan tâm! Chỉ cần bản thân trông chừng chặt chẽ, tất cả những người từ trên trời rơi xuống cuối cùng chỉ có thể trở thành người qua đường.

Tôi đã cập nhật tình trạng mới trên tài khoản.

"Cô ấy là người tôi yêu nhất trong đời, là ánh sáng của cuộc sống tôi, là ngọn lửa ham muốn của tôi, là người mà tôi khắc sâu trong tâm trí không thể xóa bỏ."

"Điềm môn vĩnh cữu!!!"

[END]

Bình luận (0)

Đăng nhập để bình luận

Chưa có bình luận nào!

Danh sách chương

Cấu hình đọc

Kích thước chữ
Aa Nhỏ
Aa Vừa
Aa Lớn
Màu sắc
liễu như yên
liễu như yên
liễu như yên
Kiểu chữ
a Có chân
a Không chân
a Lexend
Chiều cao dòng
Thấp
Vừa
Cao